................Tik….tik….tik….
Đó là thứ âm thanh anh nghe được mấy ngày nay…Thực sự giờ đây anh rất mệt..rất mệt..nhưng cũng đã đến lúc anh trả lời câu hỏi của em…
Cuộc sống có nhiều thứ không thể nói trước được..
có nhiều thứ ta cứ nghĩ rằng không thể...
có những khó khăn không phải ai cũng đối đầu...
Có những hạnh phúc không phải ai cũng đạt được..
Cuộc sống cũng thật tình cờ phải ko em?
Em còn nhớ ngày đầu tiên chúng ta quen nhau ko?uhm...Một vụ đâm xe tại đất SG..ANh vẫn còn nhớ...lúc ấy..em đã xin lỗi rất nhiều.....Rồi chúng ta quen nhau..và thật bất ngờ...em cũng là mem của [V-Z]...
Chúng ta đi chơi với nhau nhiều hơn..
Em hiểu anh hơn..hiểu một phần nào đó cách sống của anh phải không em?
Cuộc sống vẫn luôn là chính nó...vẫn chứa đầy bí ẩn mà chúng ta chưa thể nghĩ đến...CÓ những thứ..với anh đã quá quen thuộc,bởi vì anh gặp phải hằng ngày..nhưng có lẽ em là người đầu tiên cho anh cảm giác khác hẳn...Công việc của em,anh biết là rất nhiều phê phán.nhưng anh ko quan tâm,anh hiểu vì sao..nhưng anh không muốn em làm nữa...Em đã hứa..thực sự lúc đó anh rất vui..rất vui em àh!
nhưng rồi một thời gian,có lẽ vì...,em chuẩn bị đi lại..,khách gọi điện..Lúc đó,anh có linh cảm không tốt.Anh đã cố gắng chờ em..và theo em đến điểm hẹn..Em đã chuẩn bị tất cả...anh biết...chắc chắn rằng em ko thể ngờ đc anh đã đổi khách hàng ấy.....Có phải em bất ngờ khi người bước vào phòng lại là anh?Chắc chắn thế bởi vì lúc đó em đã nhấp môi hỏi tại sao?
...Anh vẫn còn nhớ,anh đã nói:
"Chúng ta làm chứ?"
Em im lặng...và xin lỗi...
Hôm ấy,...đó là lần đầu tiên trong đời anh tát một người phụ nữ...Anh đánh ko phải vì em...mà bởi vì em không tôn trọng anh..
Anh xin lỗi..
Em đã khóc...đã khóc rất nhiều...
Anh hiểu...
Em hỏi anh tại sao..
Tại sao ư??
Anh vẫn còn nhớ câu trả lời anh lúc ấy..
"Bời vì anh là MOD"...
Cũng tối hôm ấy..anh đưa em về phòng..sk anh lại ko đc tốt...bệnh anh lại tái phát...
Anh không thấy gì cả...
không thấy em..
Không thấy gì...ngoài một màu đen...
Anh đã cố nhưng ko thể...
Sáng hôm sau..
anh tỉnh dậy..
em đang ngồi kề bên...
Anh ko hiểu..ko hiểu mình có đáng được quan tâm như thế ko..??
Một thời gian...
Diễn đàn có người nói anh ngủ với gái...
Có lẽ chỉ là sự tình cờ...hoặc cũng do sự cố ý...
Em rời xa anh..bảo chúng ta đừng quen nhau nữa...
-"Tai sao vậy em?"
-"Bởi vì em đã từng.."
-"Linh tinh.."..
- nhưng...và tại sao anh lại thế..
Anh vẫn còn nhớ lúc ấy anh chỉ mỉm cười và bảo:" bởi vì anh là MOD"..
......
Anh vẫn còn nhớ...Em đã từng hỏi...:"anh nhiều bx thế có dám nhận thêm em ko?"
Anh...
Anh ko thể nói gì lúc đó...không phải vì anh ko trả lời được..mà bởi vì anh ko thể trả lời..Em cũng biết..Sk anh ko hề tốt chút nào cả..cuộc sống của anh không hề xác định...làm sao anh có thể trả lời tất cả...Anh chỉ mong mình là ngọn gió...là ngọn gió thoáng qua một cái gì đó...giúp đc cái gì đó..chứ ko hề muốn mình đc nhiều người biết đến...
BQT đã có người nói anh ham ảo danh...chỉ là thằng dọn dẹp...
uhm...có lẽ thế...Anh chỉ muốn mình giúp gì đó cho thứ mình yêu và tôn trọng..cũng như em vậy...chỉ vậy mà thôi...
................
...Chuyện gì đến cũng sẽ đến...Anh bị tai nạn...
Giờ đây..ngày nào cũng phải ngồi trong bệnh viện nghe cái âm thanh "tik tik"..
Em đã đến bên anh...đã chăm sóc cho anh những ngày qua..đã giúp anh rất nhiều...
Anh vẫn ko hiểu mình có đáng được như thế ko?
Anh cảm ơn em...cảm ơn rất nhiều...
Và anh vẫn còn nhớ..trước đây anh đã khoe với em về dàn máy vi tính của mình...một dàn máy 166MHZ>..Em là người đầu tiên thấy nó...
^^!
Những ngày qua...lúc anh ngất...nhưng anh vẫn biết em đã nói gì với anh..
Em đã hỏi rất nhiều...
anh muốn trả lời..
nhưng ko thể..
bây giờ..
anh chỉ có thể trả lời câu hỏi ấy...
trên topic này..
Anh cũng ko biết có nên trả lời tất cả hay không...
Với anh...Anh chỉ có thể nói:
"Em là một phần trong cuộc sống của anh"..
Chỉ vậy thôi!!!
Anh biết em sẽ đọc được những dòng này...bởi vì em thường xuyên onl để giúp anh..
...Hãy hiểu cho anh...Em.